“Về nhà mình ở?” Hàn Uy nghe vậy thì rất ngạc nhiên, “Không muốn ở với anh?”
Thật ra cũng không phải, chỉ là nếu đem ra so sánh thì muốn ở với giám đốc hơn mà thôi! Tô Nặc kiếm cớ, “Em ở một mình quen rồi, hơn nữa anh và chị dâu cũng rất bận rộn.” Đúng là quá dối trá!
“Được rồi, tùy em.” Trước giờ Hàn Uy chưa bao giờ ép buộc hắn, lần này hiển nhiên cũng không ngoại lệ.
Tô Nặc thở phào nhẹ nhõm, thầm khen ngợi trong lòng, anh hai mình thật dễ nói chuyện, đúng là anh hai tốt!
Nhưng không đợi hắn khen ngợi xong, Hàn Uy đột nhiên phán thêm một câu, “Sau khi xuất viện, anh giới thiệu một người cho em quen.”
Mẹ nó! Tô Nặc giật bắn mình, quen cái gì mà quen, anh hai vừa nói gì vậy?!
“Em cũng không còn nhỏ, vừa lúc anh biết một cô gái rất hợp với em.” Hàn Uy nói, “Thứ sáu tuần sau thế nào?”
Không được chút nào hết, đừng có gây thêm sóng gió! Tô Nặc 囧 囧, “Sao đột nhiên lại nói chuyện này.” Muốn doạ người cũng phải báo trước chứ!
“Em xem đi, là cô gái này nè.” Hàn Uy mở ra một tấm hình trong điện thoại di động.
Tô Nặc càng hoảng sợ hơn, hắn cảm thấy trên mặt anh hai đã mọc thêm một nốt ruồi bà mối! Thậm chí còn tưởng tượng ra hình ảnh anh hai mặc váy quả lựu đỏ thẫm, đầu đội trâm cài hoa mẫu đơn, tựa vào cửa ngôi nhà bằng trúc, cười tươi như hoa nói “vị công tử này, có muốn vào trong xem cô nương mới tới của chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thuong-tien-sinh/1334038/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.