Nằm mơ thấy mình sinh con, đây đúng là một chuyện vô cùng khủng khiếp! Tô Nặc sợ đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh, giật mình mở to mắt.
“Nặc Nặc!” Hàn Uy cầm tay hắn, “Em sao rồi?”
Tô Nặc còn đang đắm chìm trong ảo giác, mình có đứa con trai lớn như vậy từ bao giờ?!
Đúng là hù chết người!
“Nặc Nặc?” Hàn Uy thấy vẻ mặt mờ mịt của hắn, lập tức hoảng hết cả lên! Có khi nào giống phim truyền hình cẩu huyết đập đầu mất trí nhớ không?
“Thằng nhóc kia không phải con em!” Tô Nặc không thể chấp nhận được sự thật này.
“Thằng nhóc nào?” Hàn Uy giật mình, “Con em?”
“. . .” Tô Nặc hoàn hồn lại, “Anh hai? Sao anh lại ở đây?”
“Em gặp chuyện nghiêm trọng như vậy, dĩ nhiên anh phải ở đây.” Hàn Uy đỡ hắn ngồi dậy, “Có khó chịu không?”
“Đầu đau, chân cũng. . . A!” Tô Nặc bị tạo hình xác ướp của mình làm hết hồn, “Chân của em bị sao vậy?!”
“Gãy xương.” Hàn Uy bất đắc dĩ.
“Có tàn phế không?!” Tô Nặc sốt ruột hét toáng lên.
“Anh không biết.” Hàn Uy dở khóc dở cười, “Không được đoán mò.”
“Điện thoại của em đâu rồi?” Tô Nặc hỏi.
“Lấy điện thoại làm gì?” Hàn Uy nhíu mày, “Bác sĩ nói em cần phải nghỉ ngơi nhiều, bên phía công ty cứ giao cho anh.”
Chuyện công ty cái gì em không có quan tâm đến công việc! Thật ta Tô Nặc muốn gọi điện thoại cho Âu Dương Long, hắn cảm thấy ông xã của mình nhất định đang rất lo lắng, nói không chừng còn đang vừa khóc vừa lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thuong-tien-sinh/1334031/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.