Mang thai quả là chuyện không đơn giản. Bụng Lâm An Nhi càng ngày càng lớn, đi lại cũng rất khó khăn. Từ lúc cô mang thai Hàn Nhất Dương chuyển công việc ở công ty về làm hết, nếu có cuộc họp quan trọng anh mới đến công ty còn không mọi thời gian anh đều ở bên cạnh cô 
Cô bị ốm nghén nặng, chỉ ngửi thấy mùi đồ ăn thôi cũng buồn nôn. Anh nhìn mà xót 
Có lúc cô hỏi anh là: "Anh thích con trai hay con gái" 
Anh đặt nhẹ lên cái bụng nhô lên của cô, nói "Con gái hay con trai anh đều thích" 
Người ta nói phụ nữ khi mang thai tính tình thường thất thường, hay cộc cằn, và cô cũng thế. Ví dụ như lúc ngủ dậy cô không thấy anh bên cạnh thì sẽ chửi ầm lên "Hàn Nhất Dương, mới sáng ra mà anh đi đâu vậy hả, cho anh 2 phút mà không có mặt trong phòng là biết tay tôi" 
Hàn Nhất Dương: Anh đi nấu cháo thôi mà 
Hay là lúc cô muốn đi ngoài mà anh không cho, cô cung sẽ ầm ỉ cả lên: "Hàn Nhất Dương, tại sao anh không cho em đi ra ngoài chơi hả, hay là anh nhân lúc tôi mang thai lén lút với cô nào rồi" 
Bố mẹ Hàn chỉ biết nhìn nhau hiểu ý. Nhìn thằng con trai mình đang chạy đông chạy tây mà cười ha hả trong lòng. Trong lòng họ kiểu "Con cũng có ngày hôm nay" 
Hàn Nhất Dương khóc không ra nước mắt thật, anh chỉ muốn cô ở nhà dưỡng thai thôi mà 
Đến ngày sinh, Hàn Nhất Dương và mọi người đứng chờ bên ngoài lòng như lửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thanh-xuan-tuoi-dep-nhat/1697362/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.