cô đã nghĩ thông suốt hoàn toàn, thứ gì nên từ bỏ, thì hãy từ bỏ. phải. cô trở về, lập tức, mở điện thoại ra xem, hàng loạt cuộc gọi của anh hiện lên, cô gọi lại cho anh. đầu dây kia bắt máy
"tiểu tình, mấy hôm nay em đi đâu? anh gọi sao em không nghe máy? sao em lại đột ngột bỏ đi như vậy? em có biết anh lo lắm không? bây giờ em đang ở đâu rồi?"
anh nói một tràng dài, cô mỉm cười, đôi mắt đỏ hoe
"em đang ở trước nhà anh nè"
anh nghe vậy, vội chạy ra ngoài. thấy cô đứng trước nhà, anh chạy đến ôm cô thật chặt. chặt tới mức khiến cô không thở nỗi. đầu tóc anh rối bời, quần áo xộc xệch. anh thực sự rất sợ, sợ cô sẽ lặng lã bỏ anh mà ra đi. anh nhìn cô, lo lắng hỏi:
" mấy hôm nay em rốt cục đi đâu?"
" em về thăm nhà"
anh thở phào nhe nhõm
"vậy sao không nhận được điện thoại của anh"
" điện thoại em bị sập nguồn, không nghe được"
cô mỉm cười:
" thần, chúng ta đi chơi đi"
" chơi, ở đâu?"
"hẹn hò đó, em muốn hôm nay chúng ta bắt đầu hẹn hò"
anh mỉm cười, nhéo mũi cô
"được, vậy đợi anh thay quần áo."
lát sau anh ra, cầm theo chìa khóa xe. cô hỏi:
"anh cầm theo chìa khóa xe làm gì?chúng ta đi bộ ra công viên nước thôi mà"
anh mỉm cười:
"vậy hả, vậy thì đi thôi hai người họ nắm tay đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thanh-xuan-tuoi-dep-cua-chung-ta/2038395/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.