Cả nhà Thiên bước vào phòng bếp
-woa, nhiều món ghê. Mẹ Thiên cảm thán
-mời 2bác ăn cơm. Nó lễ phép
-uk, cháu cũng ngồi xuống luôn đi. Ba Thiên nhắc nó rồi quay qua Thiên:
-con với Nam Nam cũng ngồi đi.
-dạ. Thiên kéo ghế ngồi cạnh nó (vì bàn có 5cái ghế,1cái ở phía trên ba Thiên ngồi,2cái nữa là mẹ và em Thiên ngồi, còn lại 2cái nó và hắn)
-cháu mời 2bác ăn cơm.
-uk, cả nhà cùng ăn đi. Ba Thiên nói rồi gắp 1 miếng thịt bỏ vào miệng.
-ngon quá. Đó là tiếng của Nam Nam sau khi uống bát canh nó nấu.
-vậy à, chị cảm ơn nha. Nó cười rồi xoa đầu Nam Nam. Em cũng cười tít mắt
-rất ngon. Ba và mẹ Thiên nói
-cháu cảm ơn ạ. Cháu cứ tưởng hương vị Việt Nam không hợp khẩu vị 2bác.
-không đâu, nó rất vừa miệng. Bác cười hiền
-mà cháu, sao lại Việt Nam?
-dạ cháu là người Việt.
Thiên ngồi bên cũng ngạc nhiên, vì trước đó anh tưởng cô là người Pháp chứ. Cách ăn mặc, nói năng đều giống người Pháp cả.
-sao Thiên nói cháu từ Pháp đến?
-dạ cháu đi du học ạ. Khoảng tuần sau là cháu quay lại đó rồi.
-vậy à. Thôi cả nhà ăn đi. Mẹ Thiên nhắc
-vâng.
Khi nghe nó nhắc việc sắp trở về Pháp tự nhiên hắn cảm thấy buồn. Gì chứ, cô ta đi mâm đỡ phiền " nghĩ thế nhưng bây giờ hắn cũng muốn ăn nữa. Đứng dậy:
-con ăn xong rồi, con xin phép lên trước.
-đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thanh-xuan-cua-toi/2023970/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.