Sáng sớm, giọt sương lập loè, ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn chiếu vào trong cửa sổ, chiếu sáng gương mặt thanh tú của cô gái trên giường.
Ánh mặt trời có chút chói mắt, Lâm An mở hai mắt mê mang, nhìn căn phòng to lớn, ở trên giường ngây người một lúc mới nhớ tới đây là phòng cô đã ở nửa năm.
Lâm An là một tiểu hộ sĩ ở bệnh viên tổng hợp trong nội, tuy rằng không tính thông minh lanh lợi, nhưng mỗi ngày làm việc lại rất cần cù chăm chỉ, công việc cũng khá ổn.
Một ngày nào đó vào nửa năm trước, hàng xóm của cô bà nội Tống đã chuyển nhà mười mấy năm trước đột nhiên phái người tới tìm cô, hỏi cô đã có bạn trai chưa. Lâm An cảm thấy có chút kỳ quái khi nghe bà hỏi chuyện, nhưng cô cũng ăn ngay nói thật.
"Cháu chưa có bạn trai đâu bà." Bởi vì Lâm An khi còn nhỏ thường xuyên đến nhà cách vách chơi cùng với bác nội Tống sống một mình, một già một trẻ nói chuyện cũng thực vui vẻ. Khi bà nội Tống dọn đến trong nội thành, cũng sẽ thường gọi điện nói chuyện với Lâm An.
Bà nội Tống vừa nghe, cười đến trên mặt nếp nhăn đều rõ, "Đứa nhỏ ngoan, bà lần này là muốn giới thiệu hôn sự cho cháu, cháu trai của ta cũng còn chưa có kết hôn đâu."
Vì thế Lâm An liền quen Tống Thừa Nhiên, Tống Thừa Nhiên là bác sĩ khoa ngoại giỏi nhất ở bệnh viện tổng hợp, hắn là người tài cao danh giáo, tài năng khôn khéo, trên người treo mấy chục dạng vinh dự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-o-sach-cam-duc-bac-si/1719116/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.