Từng kiện từng kiện quần áo rời khỏi thân thể kiện mỹ giáo luyện, làn da màu đồng sáng bóng khỏe mạnh hiện ra trước mắt Lý Vân Thiên.
“Đừng nhúc nhích.” Lý Vân Thiên nói. Vương Kiến Quốc lúc này đang cởi áo lót nửa chừng, cánh tay vòng qua đỉnh đầu, thân áo còn che mặt, mà cổ áo còn chưa qua đầu, khiến tầm mắt Vương Kiến Quốc đều bị áo bịt kín.
Vương Kiến Quốc nghe chỉ lệnh lập tức dừng động tác, cơ thể cường tráng không chứa chút thịt thừa, bắp thịt rắn chắc giống như điêu khắc, y bẩm sinh khí lực mạnh mẽ, thể trạng cường tráng như con trâu đực, lúc này lại như món đồ chơi trong tay Lý Vân Thiên không có sức chống cự.
“Tiểu huynh đệ, được rồi sao?” Vương Kiến Quốc không có cảm giác gì khác thường, tựa như một chuyện vô cùng bình thường, ngữ điệu bình tĩnh nói.
“Kiên nhẫn chút, dù sao ta là khách trọ không phải sao?” Lý Vân Thiên đến trước người Vương Kiến Quốc, nâng tay bắt đầu vuốt ve bắp thịt no đủ của y.
“Ân…” Vương Kiến Quốc hừ một tiếng, sau đó lập tức im miệng, áo che giấu khuôn mặt y chậm rãi chuyển hồng. Y không hiểu được vì sao bản thân lại phát ra thứ thanh âm này, giống như khi trước kia làm tình với lão bà.
Lý Vân Thiên giống như không nghe thấy, hắn dùng lực vuốt ve điểm nổi lên trước ngực Vương Kiến Quốc, thẳng đến khi chúng nó biến hồng, trướng lớn.
“Cái kia, tiểu huynh đệ, cảm giác có điểm kỳ quái a.” Vương Kiến Quốc bất an nói.
Lý Vân Thiên vỗ vỗ cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-mien-su-dich-tinh-phuc-sinh-hoat/1507886/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.