Thời điểm Phương Tử Cách tỉnh lại, trời đã tối rồi.
Hà Tống ngồi một bên đeo tai nghe chơi game, tay cầm điếu thuốc lá dụi dụi vào gạc tàn.
Thử ngồi dậy, tuy rằng cả người vẫn còn bủn rủn, nhưng tốt xấu gì cũng có thể bò dậy. Trên người được thanh lý đơn giản, còn được thảm len che kín. Ghế salon bị dịch thể của hai người bọn họ làm bẩn, đã sớm bị hắn đẩy sang một bên.
“Tỉnh rồi?”
Hà Tống kéo tai nghe xuống, cầm lấy một bình nước, vặn nắp ra đưa cho cậu.
Ùng ục ùng ục uống, tinh thần tỉnh táo hơn một chút.
“Mấy giờ rồi…?” Lúc làm hét quá lớn tiếng, cổ họng cũng có chút khàn khàn.
“Gần tám giờ, về nhà sao?”
Thỉnh thoảng cậu sẽ trụ lại nhà Hà Tống, đó là lúc cậu bị đâm đến nỗi không thể nhúc nhích được.
“Về…”
Hà Tống đóng game lại: “Vậy đi thôi.”
Cuối tháng chín, tối muộn có chút lạnh.
Ngồi ở sau xe môtô của Hà Tống một đường về đến nhà, càng lạnh hơn, cánh tay lộ ra bên ngoài đồng phục học sinh ngắn tay của Phương Tử Cách nỗi lên từng lớp da gà.
Cái mông đau nữa.
Hà Tống đặt cậu lên vách tường hành lang tối sờ mó toàn thân một lúc nữa, cách áo sơ mi xoa nhẹ núm vú hai lần mới thả cậu đi.
Về đến nhà, gian phòng so với nhà Hà Tống lớn hơn không biết bao nhiêu lần vẫn đen thui một mảnh, ba mẹ đều chưa trở lại. Cậu nhanh chóng trở về phòng ngủ của mình mở nước tắm rửa
Cởi quần lót ra, quả nhiên ướt đẫm.
Ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ky-khat-vong-cua-thieu-nien/65359/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.