Kỳ nghỉ hè năm hai chuẩn bị lên năm ba, Phương ba Phương mẹ rốt cuộc cũng chán ghét lúc nào cũng cãi nhau, cũng lười ở trước mặt lão gia tử gỉa bộ ân ái, thỏa thuận ly hôn.
Chính là chuyện này, bọn họ cố ý chờ đến khi Phương Tử Cách thi tư pháp xong mới nói.
Phương Tử Cách từ câu nói “Ba ba ma ma có chuyện muốn nói với con” kia thì đã đoán được rồi.
Ngày đó sớm muộn gì cũng sẽ đến.
Chẳng bằng nói, nhìn ba mẹ suốt ngày đánh nhau cãi vả, vô số lần cậu mong mỏi “Các người ly hôn đi”.
Một cái nhà thùng rỗng kêu to, đối với cậu mà nói có cũng được mà không có cũng chả sao.
“Con bây giờ cũng lớn rồi, tốt nghiệp xong qua mấy năm nữa thì cũng phải kết hôn, cho nên căn nhà này ba mẹ để cho con, muốn bán hay giữ lại, tự mình quyết định.”
“Qua năm mới, con muốn đến nhà ba hay nhà mẹ gì cũng được, chúng ta tuy rằng đã ly hôn, nhưng vẫn là ba mẹ của con… Ừm, ba ba bên này gần đây cũng không được tiện lắm, con hiểu không? Thế nhưng qua một trận là ổn rồi, cái kia… con chưa từng thấy nhưng cô ấy rất dễ nói chuyện… Mà…”
Bộ dạng Phương ba ấp a ấp úng, dẫn tới Phương mẹ cười nhạo một tiếng.
Phương Tử Cách đánh gãy lời ba ba: “Ba không cần quan tâm, con không qua đó đâu. Con có thể tự chăm sóc chính mình, nhà này làm phiền ba và mẹ bán đi. Con cũng không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ky-khat-vong-cua-thieu-nien/2548615/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.