Trương Lỵ Thuần kiên định cho rằng, Hà Tống ở cùng với Phương Tử Cách chỉ là do muốn nếm thử “món ăn” phổ thông mà thôi.
Thời này là thời nào rồi? Ai mà chưa làm qua đồng tính chứ?
Trương Lỵ Thuần cô dăm ba hôm lại đánh nhau một lần, chuyện đấy chỉ là cái rắm!
Đợi đến khi nếm mùi vị xong, Hà Tống sẽ trở về con đường thẳng tăm tắp không thể nào thẳng hơn được nữa!
Thế nhưng cô vẫn rất tức giận.
Mẹ, một tên tiểu bạch kiểm, tiểu trong suốt, mỗi ngày trơ trẽn ngồi lên môtô của Hà Tống, trơ trẽn để Hà Tống đưa về nhà, trơ trẽn làm cho Hà Tống nhăn mặt tức giận.
Hôm nay còn có một tên híp híp nữa, khẳng định là tình nhân của nó, còn ra mặt giùm nữa chứ, làm như mình ghê gớm lắm vậy, nếu mà Hà Tống biết được, nhất định sẽ đánh gãy JJ của nó!
Trương Lỵ Thuần tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt tươi cười cũng trở nên vặn vẹo.
“Thuần tỷ, Thuần tỷ, là Hà Tống! Hà Tống kia kìa!”
Tiểu thái muội nhìn thấy Hà Tống mặc một bộ jacket da, ngồi trên môtô chống đôi chân dài xuống đất, thì đôi mắt tỏa ánh sáng. Trương Lỵ Thuần liền vỗ một cái tát lên cái đầu màu vàng của cô ả.
“Đó là người đàn ông của tao, còn nhìn nữa thì tao móc mắt mày ném xuống đất đấy!”
Tiểu thái muội bị cô làm cho khiếp sợ, bẹp bẹp lên miệng. Trương Lỵ Thuần vung mái tóc dài một cái, cười tươi giống như hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ky-khat-vong-cua-thieu-nien/2548578/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.