Khí trời từ từ trở nên lạnh, đã tiến vào mùa thu.
Vừa tan học Hà Tống liền đi đến xưởng sửa chữa của Ngô Đức, cùng gã mân mê xe máy, học các thứ có liên quan.
Trước đây hắn không hay mang Phương Tử Cách theo, hiện tại mỗi ngày hận không thể biến cậu thành cái móc khóa treo ngay thắt lưng, đi chỗ nào mang tới chỗ đó.
Phương Tử Cách cũng quen rồi, bên người luôn mang theo một cái cặp sách nhỏ. Hà Tống làm việc của Hà Tống, cậu làm việc của cậu, hai bên đều không bị lỡ việc.
Tình cờ có thể nhìn thấy Hà Cao.
Hà Cao với Ngô Đức quen biết từ lâu, cũng hay lui tới đây, sửa xe cùng bảo dưỡng nhất định sẽ đến nơi này của gã.
Có một lần, Hà Cao dẫn theo một người đến. Người kia rất đặc biệt, Phương Tử Cách đặc biệt nhớ rõ.
Hắn lớn lên quá đẹp.
Hoàn toàn không phải ẻo lả, phi thường anh khí, hoặc là có thể nói mỹ lệ.
Ngũ quan mang theo cảm giác như người nước ngoài, như là từ một bức tranh mà ra.
Nhìn so với Hà Cao thì nhỏ hơn, nhưng mà Hà Cao ở trước mặt hắn đặc biệt nghiêm túc, một chút cũng không dám lỗ mãng. Phương Tử Cách cảm thấy được gã có chút sợ người kia.
Cũng bởi vì hiếu kỳ mà chăm chú nhìn thêm một chút, Hà Tống nhân cơ hội đùa bỡn, buổi tối suýt chút nữa làm eo của cậu bị gãy làm đôi.
Phương Tử Cách khóc không ra tiếng, phát lời thề độc không bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ky-khat-vong-cua-thieu-nien/2548560/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.