“Á!!!”
Tên bộ trưởng gào lên trong đau đớn tột cùng. Ở đầu phần động mạch cảnh ở cổ của hắn đã thủng ra một cái lỗ nhỏ, trên đó còn treo lủng lẳng một sợi dây kim loại con con, loại mà bọn trộm vặt chuyên dùng để phá khóa. Hắn ngã vật xuống, miệng ục ặc ra từng búng máu nhưng chẳng thế thốt lên bất cứ một lời nói tròn trịa nào.
Hai tên lính đi theo cũng không hề khá hơn. Thuốc Nổ chỉ cần một cú búng người, đã dùng hai tay đẩy vật bọn chúng ngã ra đất. Va đập mạnh vào phần đầu liền khiến cho cả hai choáng váng dù cho bộ giáp có cánh đã giúp cho bọn họ giảm rất nhiều tác động vật lý nhận phải.
Thuốc Nổ không dám vận động mạnh đôi chân của mình. Cậu làm một chuỗi các động tác vô cùng thuần thục. Chống tay nâng phần trước cơ thể của mình lên, đảo tay để xoay ngược toàn bộ thân người lại cho mặt hướng lên trời, sau đó lại dùng cơ lưng để bật ngược toàn bộ cơ thể trở về tư thế chống tay ban đầu.
Trong quá trình này, hai quả lựu đạn nằm ở trên thắt lưng của hai tên lính Cộng Hòa Namuh đã không cánh mà bay.
Thời gian diễn ra chỉ trong khoảnh khắc. Hai tên lính kia thậm chí còn chưa kịp nghĩ tới chuyện nên phản ứng với cú ngã như thế nào, Thuốc Nổ đã tháo chốt lựu đạn, mở mũ bảo hộ của bọn chúng ra rồi tống thẳng luôn hai trái lựu đạn vào.
Đoạn, Thuốc Nổ cũng chẳng để ý tới sự kinh hoàng tới tột độ của bọn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-lui-tan/1742493/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.