Thuốc Nổ vẫn còn bần thần một hồi lâu.
Câu chuyện của Mada kể không hoàn toàn giống với câu chuyện được truyền tai nhau bởi những người Namuh. Nhưng tất cả chúng đều có chung một kết luận duy nhất.
Thế giới văn minh đã lụi tàn.
Một cái kết mà con người buộc phải chấp nhận cho dù có muốn hay không.
Cậu đột nhiên nhận được một thông điệp được truyền trực tiếp vào trong đầu. Nó không phải là tiếng nói hay âm thanh mà đơn giản chính là một loại tư duy, ý nghĩ thuần túy nhất. Nghe giọng điệu thì nửa giống Peaky nhưng nửa lại không giống lắm:
“Nhiệm vụ thế giới của Mộc Giới đã được hoàn thành. Cá nhân duy nhất được phán định đã tham gia vào việc hoàn thành Mộc Giới chính là Trần Ngọc. Toàn bộ cá thể ngoại lai sẽ được tự động đăng xuất ra khỏi Mộc Giới trong vòng 5 phút. Xin hãy chuẩn bị tinh thần.”
“Hóa ra đây là cách mà người Namuh biết được ai đã hoàn thành nhiệm vụ của Thổ Giới trước kia.” – Thuốc Nổ lẩm bẩm.
Ở nơi cô đơn nhất của vũ trụ đã chết này, Thuốc Nổ không thể cảm nhận được bất kỳ cảm xúc từ đối tượng nào khác. Tuy nhiên, cậu có thể dễ dàng tưởng tượng ra được không khí lễ hội của những người Namuh ở trong và ngoài Tưởng Giới vào lúc này. Cậu vốn muốn ẩn mình, không muốn làm tâm điểm của sự chú ý của những người Namuh khác nhưng xem ra là không thể làm được nữa.
Còn một ít thời gian, Thuốc Nổ nhìn ra bên ngoài cửa sổ buồng không gian một lần nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-lui-tan/1742489/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.