Thuốc Nổ bước ra bên ngoài thân cây.
Nơi cậu đang đứng đã ở vô hạn trên những tầng lá cao nhất của Mộc Giới.
Từ nơi này có thể quan sát được một màu đen thăm thẳm phía trên đỉnh đầu. Nhưng đó không phải là màu nền của vũ trụ mà lại là thứ màu đen đặc quánh mà Thuốc Nổ từng trông thấy ở Suối Nguồn trước đây.
Quả nhiên là như hai người kia đã bàn luận, ít nhất phần hành tinh ở nơi này được bao phủ bởi một lớp bụi Planck vô cùng dày đặc, phủ kín hoàn toàn tầm nhìn. Thuốc Nổ nhìn vào độ kỳ vĩ của công trình này, chẳng thể rõ được đây có phải là những gì do Mikhail gây ra hay không. Nếu phải, hắn ta làm điều này bằng phương thức nào kia chứ?
Cậu thấy một cái thang nhỏ được đẽo trực tiếp vào trong thân cây khổng lồ này thì lần mò theo đó leo lên. Là cây bình thường mà bị gọt trực tiếp vào như thế này thì đã sớm chết khô rồi nhưng so với thứ khổng lồ này chẳng khác gì chín trâu mất một sợi lông. Tới đoạn cuối thì cậu đã chạm được tới tận đỉnh của cái cây. Nhìn từ trên xuống, nó cũng phải cao ngang ngửa với những ngọn núi cao nhất trên Thuộc Địa Tinh Mặt Trăng.
Nơi này đã có một bộ phận bụi Planck bị đánh bật đi. Tuy nhìn vào khu vực đó vẫn chỉ là một màu đen thui vô định, nhưng ít ra với Tổ Nhãn của Thuốc Nổ, chỗ này không có cảm giác đặc quánh như trước nữa. Thuốc Nổ khẽ đưa tay chạm vào khu vực đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-lui-tan/1742487/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.