Thấm thoắt, đã đến năm 2002.
Mùa hè đó có lẽ là mùa hè sôi động nhất trên đất nước này từ trước tới giờ. Bởi lần đầu tiên, vòng chung kết bóng đá thế giới được tổ chức ở Nhật Bản và Hàn Quốc, nơi có khoảng cách múi giờ chẳng chênh lệch bao nhiêu. Người ta có thể dễ dàng xem những trận đấu được tổ chức vào đầu giờ chiều thay vì phải gồng lưng ra mà thức khuya dậy sớm như các giải trước.
Năm đó, người Hàn đã lọt vào tận vòng bán kết với đầy những tranh cãi. Song, dấu ấn lớn nhất vẫn là hai kẻ vào chung kết – Brazil và Đức. Cũng giống như bốn năm trước đây, trẻ con vẫn gọi tên Ronaldo, nhưng bên cạnh đó bọn nó cũng không ngừng nhắc tới những cái tên bắt đầu bằng chữ R khác: Ronaldinho, Rivaldo và Roberto Carlos.
Nhưng không ít những đứa khác, bao gồm cả Thao Láo lại yêu thích hơn kẻ thua cuộc, đặc biệt là thủ môn Oliver Kahn và vua đánh đầu Miroslav Klose, những người đã gồng gánh cả một cỗ xe tăng Đức trên vai tiến vào tận chung kết.
Đó cũng là năm nhà Thao Láo bắt đầu có máy tính. Hai cái hộp to tổ bố cùng với hệ điều hành Windows 98, cũng chẳng thể kết nối vào mạng Internet được khiến cho Thuốc Nổ cũng chẳng rõ nhà Thao Láo mua thứ này về làm cái gì, ngoài việc biến nó thành cái máy đánh chữ.
Thao Láo được chơi mấy trò chơi mini như Spider Solitaire, dò mìn, Pinball. Thực ra, cu cậu nghịch phá là chính, đặc biệt là dò mìn, Thuốc Nổ hoàn toàn bất lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-lui-tan/1742471/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.