Izumi đang che miệng thì thào:
“Có ai còn trông thấy hạm đội tinh vệ của Namuh ở đâu không?”
Giọng nói hốt hoảng của Izumi như một hòn đá rơi vào trong nước, đánh lên từng đợt sóng lớn, trào dâng trong tâm hồn của những người đứng xung quanh. Thuốc Nổ cũng ngưng nhìn đăm đăm con Không Gian Hỏa Thú, mà lia mắt quét tới những vị trí khác ở trên bầu trời.
Vỡ vụn!
Đúng vậy, chỉ có thể gọi là vỡ vụn ra thành từng mảng. Điều này không nói tới bầu trời ảm đạm, đen tối, không có khí quyển của Tinh Cầu Namuh mà là nói tới hàng đàn hàng lũ mảnh vỡ kim loại trôi rải rác ở trên quỹ đạo của nó. Tuy họ không thể bao quát hết toàn bộ vũ trụ không góc chết xung quanh Namuh khi đứng ở đây, vậy nhưng trong tầm nhìn của họ, không có một con tàu lành lặn còn hoạt động nào cả.
Ở trên mặt đất, cách họ khoảng năm, sáu km, một con khoang cứu hộ tiêu chuẩn của Namuh đang nằm chỏng chơ giữa cánh đồng tuyết trắng trên hành tinh này. Thuốc Nổ có thể lờ mờ trông ra được cánh cửa gãy làm đôi của nó, cùng với vài xác người Namuh bị đóng băng nằm chết ở bên trong.
Số phận của nó giống như đại diện cho số phận của cả một dân tộc Namuh lúc này vậy, vừa thê thảm, vừa đau xót, vừa tiêu điều tới lạ lùng. Dù cho những người lính kia đã may mắn thoát ra được khỏi chiến hạm bốc cháy, còn gì khác đây đang chờ đợi họ ngoài cái lạnh không độ tuyệt đối, có thể hủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-lui-tan/1742436/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.