Có một thứ gì đó tròn tròn khá nhầy nhụa va vào đầu cậu, sau đó có ánh sáng chiếu hắt.
Thuốc Nổ mở lớn đôi mắt ra nhìn bầu trời. Bầu trời tối đen, thấp thoáng có thể thấy được màu vàng hơi ngả trắng nhạt nhòa của Sunano ở một vài điểm trên cao, trông giống như những vì sao treo lơ lửng thiên không. Cậu nheo mắt lại nhìn những đường viền kim loại quen thuộc in hằn trên bầu trời thì nghe thấy giọng nói thân thiết vang lên, xa xôi giống như từ miền ký ức:
“Alan Hooper, mày có thôi ngay đi được không. Tao đã bảo bao nhiêu lần là chuyền cho tao đi, đừng có sút bậy. Đúng là không thể chịu được, không thể chịu được mà. Tao sẽ báo lại cho ông Hiệu Trưởng mày cố ý sút trúng sinh viên khác trong trường.”
“Thôi đi họ Phạm, ông anh nói nhiều quá đấy, ai bảo thằng đó nằm ngủ ngay gần sân bóng đá chứ, bị sút trúng cũng là do nó thôi, làm sao tôi biết được.”
Cậu hơi nhoài người dậy, thấy đằng sau mình lăn lóc một quả bóng đá dơ hầy, bên cạnh là một quyển sách “Mười vạn câu hỏi vì sao” trên bìa còn in nguyên dấu bùn đất hình tròn. Cậu đang định phủi bớt bụi đất bám trên áo thì đã thấy một người đi tới trước mặt cậu. Đôi chân cô ấy thon dài, làn da trắng hết sức tự nhiên.
Cô ấy mặc một cái chân váy xếp ly màu hồng nhạt và mang giày bông kiểu để đi trong nhà, trước mép mỗi chiếc còn có đôi tai mèo nho nhỏ làm bằng nhựa. Cô gái khẽ vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-lui-tan/1742404/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.