Akame hướng đôi mắt khát khao nhìn về phía In, nàng rất muốn được trẻ mãi không già, hiện tại có cơ hội trước mắt làm sao nàng bình tĩnh cho được, đổi lại là hắn nếu trước đây được đến cơ hội trường sinh như này cũng kích động la hét không ngừng.
In nhìn lấy nàng hưng phấn thì cũng không thừa nước đục thả câu mà đưa tay vào trong túi áo lấy ra một chiếc nhẫn màu trắng được làm từ vàng trắng Platin, bên trong lòng nhẫn có một dải vàng ròng như một dường chỉ toả ra ánh sáng vàng dịu nhẹ đồng thời nhìn cũng rất có thẩm mỹ.
Sở dĩ không làm thuần bằng vàng ròng Pure Gold là vì không cần thiết, thứ này chỉ cần một lượng nhỏ tiếp xúc trực tiếp lên da là được, làm cả chiếc nhẫn rất phí, đồng thời nó cũng không chắc chắn bằng vàng trắng Platin nên dùng vàng trắng làm nhẫn bên trong làm một dải vàng ròng Pure Gold ld hợp lý nhất, vừa thẩm mỹ an toàn mà lại vừa tiết kiệm tối ưu hoá lợi ích.
In đưa chiếc nhẫn về trước.
“ Đưa tay lên đây!”
Akame theo bản năng đưa bàn tay lên, hắn nhanh chóng đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út củ nàng, vừa khít với lại cỡ tay, còn vì sao hắn biết được cỡ tay thì Kenbunshoku haki của hắn không phải là để chưng, ước lượng đo lường cỡ ngón tay là việc hết sức bình thường, so với kích thước tế bào thì căn bản không đáng nhắc tới.
Akame vừa đeo lên nhẫn thì nàng cảm thấy sinh mệnh bản thân dường như bị khoá lại, không có trôi qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-hon-loan/1110578/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.