Đây chính là một phương thức biểu đạt khác cho bên ngoài khiến bên ngoài suy nghĩ kỹ trước khi động chạm đến bọn họ.
Cổng phi cơ vừa mở ra, thân ảnh In vừa xuất hiện ở cửa thì đám người đã quỳ một chân sẵn tại chỗ khung cảnh hàng ngàn người quỳ đợi khá là có thanh thế, âm thanh kính cẩn vang lên.
“ Chào mừng điện hạ!”
In vừa bước ra đã mở miệng.
“ Đứng lên hết đi, người phụ trách tiến lên!”
“ Vâng!”
Đám người nhanh chóng đứng lên, phía trên nhất một người nam nhân tuổi chừng hơn ba mươi, gương mặt góc cạnh rõ ràng ẩn hàm lăng lệ cung kính bước lên phía trước.
“ Thưa điện hạ, thần là người phụ trách căn cứ này!”
In quét mắt nhìn sau đó đưa tay lên vòng tay điểm điểm thao tác vài cái mới nói.
“ Ta đã mở quyền hạn, truyền tải sang đi!”
“ Vâng!”
Nam nhân cung kính nói, thanh âm tràn đầy vui vẻ, lần này In mở quyền hạn chẳng khác nào một phần thưởng to lớn cho hắn, dù sao không phải ai cũng có được phương thức liên lạc của In, giống như việc ở cổ đại mà ăn mày ngày ngày tìm vua nói chuyện phiếm hay là hiện đại dân bình thường có số điện thoại cá nhân của chủ tịch nước, tổng thống các thứ, thập phần hi hữu.
Chỉ cần có được đặc quyền này về sau có thể liên lạc thẳng cho In, có rất nhiều thứ có lợi mà không phải ai cũng có được, dù cho có tiền hắn cũng không muốn đổi quyền hạn này.
— QUẢNG CÁO —
Nghĩ thì nghĩ là vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-hon-loan/1110561/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.