Dù cho Trái Đất có như thế nào đi chăng nữa thì cũng là quê hương, có nhiều kỷ niệm gắn bó, đều là đồng thời cũng quen thuộc với hắn.
Mặc dù lên con tàu này đều là tinh anh được mọi người hâm mộ, được có cơ hội bắt đầu xây dựng lại văn minh tiếp nối văn minh hoả chủng của nhân loại nhưng bản thân Võ Hoàng Anh cũng chẳng mấy vui vẻ gì, bên trên chỉ có mấy người phi hành đoàn đi đi lại lại suốt ngày, còn đâu chỉ toàn là vách tường kim loại lạnh lẽo, cô độc.
Đang suy nghĩ miên man thì hắn dường như nhìn thấy thứ gì đó phía ngoài không gian trước mũi tàu, sau đó tàu bắt đầu rung mạnh khiến hắn kém chút rơi khỏi ghế lái, hàng loạt báo động đỏ nguy hiểm vang lên, cùng với đó là cơ rung chấn mỗi lúc một mạnh.
“ Cảnh báo! Cảnh báo!”
“ Xuất hiện từ trường bất thường, tất cả phi hành đoàn mau chóng vào khoang ngủ đông!”
“ Động cơ số 3 xuất hiện bất thường, khởi động lại thất bại!”
“ Khởi động cơ chế phòng vệ!”
Phía bên ngoài tàu hàng loạt tấm sắt thép dày cứng bắt đầu di chuyển tạo thành một lớp giáp bảo vệ bên ngoài tàu, cả mũi tàu cũng đã bị bao bọc lại khiến cho màn kính không còn nhìn thấy tình hình bên ngoài, bên trong các loại thiết bị điện tử cũng xuất hiện nhiễu loạn bất thường.
“ Cuối cùng chúc phi hành đoàn may mắn, Con Tàu Hi Vọng tiến vào quá trình ngủ đông!”
Đám người phi hành đoàn đã mau chóng leo vào khoang ngủ đông chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-hon-loan/1110551/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.