Nhưng người đã muốn bắt lỗi, thì sẽ vạch lá tìm sâu, cô mẫu bà ta không tinh thông xử lý những vấn đề này, cho thấy Lý Tiêu Minh giao lại cho Vương Lam là giải pháp tốt nhất.
Từ đây thái độ của bà ta dịu dàng và tình cảm hơn rất nhiều, về sau hai người Vương Lam và Lạc My ở tại phủ đệ, cũng trở nên thoải mái.
Quyền lực Vương Lam cao hơn một bậc, nhưng bà ấy là trưởng bối trong nhà, tôn kính một chút là lẽ thường tình.
Ăn xong, cô mẫu liền rời đi, người lớn tuổi không thích nghe những câu chuyện của tiểu bối, họ sẽ có sự yêu thích và lối sống riêng biệt.
Bọn người Lý Tiêu Minh cũng dời đến hoa viên, bàn luận vài chuyện.
Lý Tiêu Minh: “May mắn là những gì muội nói, hợp ý cô mẫu, nếu không lại có chuyện ầm ĩ.”
Lạc My đắc ý, nhanh tay gỡ khăn che mặt, bọn họ hiện tại đối với Lý Tiêu Minh đã quá quen thuộc, cảm giác không phiền phức, không e ngại.
“Điều này ca ca không cần lo lắng, Vương Lam tỉ ấy rất giỏi thuyết phục người khác.
Có tỉ ấy ở đây, bảo đảm phủ tướng quân chúng ta không có chuyện thị phi.”
Vương Lam bên này cũng từ từ gỡ khăn che mặt ra, nhẹ nhàng đáp: “Được rồi, muội nói nghe thật hay, sao ta chưa bao giờ thuyết phục muội thành công.”
Lạc My cười lớn: “Muội không giống bọn họ, bởi vì muội luôn nghe lời tỉ, đâu cần tỉ phải thuyết phục chứ.”
Vương Lam thở dài cười bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-co-dai-ta-tu-choi-nguoi/3423326/chuong-67.html