Lý Tiêu Minh: " Cứ quyết định như vậy đi.
Ta cũng tìm được hai vị muội muội rồi, ta xin phép các vị, chúng ta về trước.
Mau về nhà thôi."
Nhìn thái độ của Cảnh Dật đang gấp gáp vô cùng, y đang sợ… sau lần này không biết đến khi nào mới gặp lại được Vương Lam.
Vương Lam tiến đến gần Lý Tiêu Minh, bắt đầu làm nũng, muội không thể ở thêm một lát sao?"
Lý Tiêu Minh: “Hồi phủ.”
Lạc My và Vương Lam hai người nghiêm túc, gật đầu đồng thanh: “Vâng.”
Lý tướng quân a, cãi lời y khác nào tìm khổ, cây cao bóng lớn này đâu dễ tìm.
Và đây cũng không phải yêu cầu gì quá đáng hay vô lý cả.
Lãnh Hiên cười giả lã: “A… Lý tướng quân hay là… cứ để cho hai người họ ở lại đây.
Sau khi dùng cơm xong, ta sẽ đích thân đưa người về phủ, thế nào?”
Tuy chưa trả lời, nhưng ánh mắt và thái độ của Lý Tiêu Minh cho thấy, y không hề đồng ý.
Hàn Nguyệt không hiểu sao lại chán ghét tên Lý tướng quân này vô cùng, làm màu cho ai xem đây!
Hàn Nguyệt không sợ uy lực của người nào đó, liền mạnh dạn nói: “Chúng ta đang chơi vui vẻ, đột nhiên ngài đến… còn bắt buộc bọn họ phải theo ngài về, như vậy liệu có xem là cưỡng chế.”
Lý Tiêu Minh định mở lời, thì Hàn Nguyệt tiếp tục chặn nói trước: “Đừng nói là hai người họ đồng ý, rõ ràng ngài đang lấy vị thế biểu ca ra để uy hiếp họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-co-dai-ta-tu-choi-nguoi/3423323/chuong-64.html