Sau khi kiểm tra tình trạng của lớp tự học buổi sớm, Bạch Nguyễn trở lại văn phòng, chuẩn bị cho tiết ngữ văn đầu tiên.
Ngay sau đó là thời gian học sinh nộp vở bài tập, cửa văn phòng mở ra, người đại diện các ban các khoa đang cầm một đống bài tập đi ra đi vào.
Bạch Nguyễn đưa tay ra sau, ấn ấn lá bùa trên lưng.
Vừa rồi đi tuần tra lớp tự học buổi sáng thì không thấy Lang Tĩnh Phong, hỏi Trương Đào bạn ngồi cùng bàn của y, thì nghe nói là chưa có tới, Bạch Nguyễn vội vã muốn thử xem hiệu quả của lá bùa, vòng vo vài vòng ở trong ban mà vẫn không chờ được người tới, đành phải đi về văn phòng trước.
Bỗng nhiên, gió từ bên ngoài cửa sổ thổi vào mang theo một ít yêu khí, chóp mũi Bạch Nguyễn hơi hơi dật dật, quay đầu nhìn, liền nhìn thấy Lang Tĩnh Phong đang từ cửa chính bước về phía bên này. Y giống như là chạy thẳng tới văn phòng, áo khoác đồng phục mở rộng, tóc mái bị gió thổi nhếch lên trên. Cả gương mặt đều lộ ra, gương mặt bị nhìn không xót gì, có vẻ rất đẹp trai.
“Thầy Bạch.” Lang Tĩnh Phong đi tới trước bàn công tác, giống như lướt trên một trận gió nhẹ nhàng: “Em ngủ quên.”
Yêu khí lạnh thấu xương của sói yêu đập thẳng vào mặt, nhưng cường độ so với mấy ngày trước yếu đi không ít, toàn thân cơ thể Bạch Nguyễn khi nhìn thấy Lang Tĩnh Phong lập tức trở nên căng thẳng, sau khi cảm thấy uy hiếp không đủ lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khac-phong-soi/2954134/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.