Vân Thanh kêu ma gọi quỷ phát điên đủ rồi, cuối cùng cũng bình tĩnh một chút.
Hắn từ trong góc giường lôi Bạch Nguyễn ra, cầm một đoàn kia lắc qua lắc lại vài cái, uy hiếp nói: “Chuyện hôm nay không cho phép nói với ai, nghe không?”
Bạch Nguyễn bị đe đọa bóp cổ, cuống quít dùng hai chân trước che cái miệng ba cánh hoa, gật đầu lia lịa.
“Sách.” Vân Thanh đầu tiên là cáu kỉnh vò vò tóc, sau khi đảo mắt vài cái liền nhảy khỏi mặt đất chạy đến trước gương sửa sang lại mái tóc gãy, vuốt lại nếp gấp quần áo, sửa sang lại giống như chuẩn bị xuất môn. Trong gương, đạo sĩ trẻ tuổi anh tuấn nho nhã, trên gò má ửng đỏ còn chưa phai, càng làm nổi bật lên đôi mắt đen mày rậm, một vẻ đẹp làm cho người ta ngứa lòng.
Hắn nghĩ đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy không thể cứ như vậy mà “kết án” sư huynh, tình huynh đệ hơn mười năm không dễ gì có được, đời này sợ là khó có lần thứ hai, vì vậy hắn phải thật cẩn trọng. Lỡ như trong chuyện này có sự hiểu lầm nào đó, là do Bạch Nguyễn tình cờ nhìn thấy những thứ đó ở nơi khác và nhớ sai, mà hắn lại suy nghĩ lung tung lại oan uổng cho sư huynh, đó là một tội nghiêm trọng, vì vậy hắn muốn dò xét thử.
……
Bên kia, Vân Chân cũng đang vô cùng bối rối. Anh đang ngồi bên cái bàn với tay lấy một cuốn sách cổ được buộc bằng chỉ mở ra để trước mặt. Cuốn sách cổ này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khac-phong-soi/2953989/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.