Vân Chân nói rất nhẹ, nhẹ như hoa đào rơi trên mặt nước, cũng giống như cánh hoa, lần lượt tạo nên những gợn sóng lăn tăn.
Vân Thanh bị gợn sóng kia làm cho trái tim run lên, đang luống cuống, Vân Chân đã hơi nghiêng đầu, ngậm chặt môi hắn.
Vân Thanh giật mình nhắm mắt lại, nhưng mà không phải cảm giác đê mê điên cuồng tê dại mong đợi, nụ hôn này cực kỳ ôn nhu, ngược lại giống như một loại tâm sự ái mộ, sự vuốt ve tinh tế kia, lực đạo như gần như xa cách, cùng lòng bàn tay ấm áp nhiệt độ, đều khiến Vân Thanh thật sự cảm giác được mình được yêu thương.
Trái tim Vân Thanh đập như trống, mặc dù vẫn còn âm ức chống lại, nhưng ngày càng khó khăn để chống đỡ.
Một là bởi vì, hắn đối với Vân Chân không phải là không có tình cảm, không chỉ có, còn phi thường đậm sâu, đời này cũng khó có đoạn thứ hai. Chỉ là Vân Thanh chưa bao giờ nghĩ tới quan hệ của hai người về phương diện này, Vân Chân tỏ tình đến đột ngột như vậy, Vân Thanh nhất thời không xoay chuyển được, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy không được tự nhiên cùng thẹn thùng. Nhưng Vân Chân từ lâu đã là người thân mật nhất, tin cậy nhất, không thể rời khỏi nhất, cũng là người để ở trong lòng nhất, bây giờ chỉ cần thêm một vị trong tình cảm này, những thứ khác vẫn như cũ là được.
Thứ hai là bởi vì, bản thân Vân Thanh có hiềm nghi sâu sắc, hắn từ trước đến nay sợ hãi tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khac-phong-soi/2953979/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.