Nhà tôi nằm trên con đường nhỏ cạnh cánh đồng, hai căn nhà ngói đất, được bao quanh bằng hàng rào tre.
Trong sân chất đầy thùng giấy và chai lọ, được buộc thành từng bó và xếp chồng lên nhau.
Đi vệ sinh phải đi hơn trăm mét đến căn chòi lợp rơm rạ ở ngoài đồng.
Mẹ tôi dọn phòng lớn cho dì Đổng và Lâm Nhẫm ở, một bóng đèn vàng vọt được treo bằng dây điện.
Lâm Nhẫm có vẻ sợ hãi, ôm chặt lấy eo dì Đổng không buông.
Dì Đổng gọi tôi đến bên cạnh, đặt tay Lâm Nhẫm và tay tôi vào với nhau: “Tiểu Hòa, Tiểu Nhẫm sau này nhờ cháu chăm sóc nhiều hơn.”
Tôi gật đầu, nắm chặt tay em gái Tiểu Nhẫm.
Cuộc sống ở nông thôn còn khó khăn hơn dì Đổng tưởng tượng.
Nhà vệ sinh ở nông thôn chỉ là mấy tấm ván được ghép trên một cái hố.
Thường xuyên có trẻ con không cẩn thận rơi xuống, nếu không phát hiện kịp thời thì sẽ mất mạng.
Mỗi lần dì Đổng và Tiểu Nhẫm đi vệ sinh, tôi lại nói tôi cũng đi, cầm đèn pin soi đường cho họ, lúc nào cũng để mắt đến, sợ xảy ra tai nạn gì đó.
Cuộc sống nghèo khó đã che lấp đi ánh hào quang trên người dì Đổng, khiến cả người dì ấy trông thật mờ mịt.
Một thời gian dài, dì Đổng như mất hết biểu cảm, chỉ im lặng ngồi ngẩn người.
Tôi cảm thấy dì Đổng có gì đó không ổn, nhưng tôi không có cách nào, chỉ có thể ngồi ngẩn người cùng dì ấy.
Tháng 3, Tiểu Nhẫm và tôi học cùng một trường.
Hôm đó cũng như mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-hoa-tue-nham/5212403/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.