"Thằng nhóc này thật sự có thể xuất viện được rồi sao bác sĩ?"
"Chức năng của các bộ phận trong cơ thể cậu ấy hiện tại đã hồi phục hoàn toàn. Tạm thời chưa phát hiện thêm di chứng gì sau tai nạn nữa. Người nhà không cần quá lo lắng."
Phúc Bảo ngồi trên giường lướt điện thoại, nghe được loáng thoáng tiếng nói chuyện giữa Đức Dũng với bác sĩ ở phía sau cánh cửa. Không biết đây là lần thứ mấy ổng lại chạy đi hỏi bác sĩ. Ông anh hờ này của cậu nhìn ngoại hình thì cao to, hầm hố vậy thôi chứ tính lại như gà mẹ vậy. Xuất viện chứ có phải đăng xuất luôn đâu mà lo lắng thế không biết.
Cạch. Cánh cửa đang đóng lại được mở ra. Tấn Dũng nhìn cậu xuất hồn ngồi trên giường thì nhướng mày nói "Thằng nhãi kia, có phải mày đang nói xấu anh mày cái gì trong lòng không? Đã dọn xong đống đồ của mày chưa?"
Phúc Bảo hoàn hồn nhìn anh rồi cầm cái túi bên giường giơ lên cho Tấn Dũng xem.
"Vậy thì đi. Anh mày làm xong thủ tục xuất viện cho mày rồi."
* * *
Về đến nhà, Tấn Dũng một bên dọn dẹp sửa sang lại nhà cửa rồi quay qua nhìn tôi.
"Mày đi tắm rửa, thay đồ rồi lo sắp xếp lại quần áo. Xong thì mở máy tính lên mạng theo dõi xem mấy cái thông báo mà trường gửi đi. Theo t nhớ thì hình như ngày mốt trường mày khai giảng. À còn mấy cái mail tư liệu công việc thì cứ bỏ qua, để mai rồi hẵng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-han-the-than/2785629/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.