Hồ Hinh thu mình trong góc phòng vệ sinh, nhắm mắt lại, không nhìn cảnh đó, nhưng mùi hôi thối truyền tới. Cô ngẩng đầu lên, khóc rất ức chế.
Tiếng hú của Lâm Sóng Sóng biến mất, hắn gục trên mặt đất, máu từ dưới cơ thể bò ra như một con nhện đang duỗi chân.
Dịch Đình lưng đều là mồ hôi, cô dựa vào vách tường, trong cổ họng có tiếng nôn khan. Vài giây trước cô muốn hét lên, và bây giờ cô vẫn muốn hét lên, nhưng đối tượng la hét của cô đã thay đổi.
Mưa bên ngoài không nhỏ lại, nhưng đèn bàn trong phòng trở nên tối hơn.
Yến Quân Tầm buông ra tay, chiếc ghế đã sớm tan thành từng mảnh. Hắn muốn lau nước mưa trên mặt mình, nên đưa tay sờ lên mặt mình, nhưng phát hiện nước mưa trên mặt đã biến thành máu.
Hắn đã giết Lâm Sóng Sóng.
“Tôi là Phác Lận,” Phác Lận, người vừa phá cửa đang dùng máy phát ID lớn tiếng gọi cục thanh tra, “Có ai ở đó không……”
Tiếng mưa rơi từ dưới lên trên, bao phủ Yến Quân Tầm. Hắn nghe không rõ âm thanh của Phác Lận, cũng không cách nào cảm nhận được ánh mắt của Dịch Đình. Hắn di chuyển tầm nhìn của mình từ lòng bàn tay về phía phòng vệ sinh, kẹp tóc của Hồ Hinh rơi khỏi tầm tay hắn và dính đầy máu. Điên cuồng vừa mới đi qua thân thể Yến Quân Tầm, đem hắn đốt thành bộ dáng xa lạ, hắn trì độn nhìn vào gương, nơi đó có gương mặt thật của hắn.
【 Điên cuồng sẽ hủy hoại anh 】
Có một thanh âm nói với Yến Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-han-san-thu/1661889/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.