“Các người nói chuyện thật đáng sợ,” hệ thống hạ xuống vòi phun bên trong xe, “Trước tiên để Yến tiên sinh ngủ một giấc đi.”
Yến Quân Tầm ngửi thấy một mùi đặc biệt trong khi xe áp tải đang di chuyển nhanh, tiếp theo ý thức bắt đầu hôn mê. Ánh mắt của hắn lướt qua khuôn mặt của Thời Sơn Duyên, nhìn thấy bên ngoài cửa sổ xe nhanh chóng lóe lên cảnh đường phố, màn mưa giống như một tấm áo choàng che thành phố, khiến mọi thứ trở nên xám xịt.
“Xe của Phó Vận sắp đuổi kịp……”
Yến Quân Tầm không nghe được nửa câu nói sau của hệ thống, liền nhắm mắt lại lâm vào hôn mê.
Hệ thống nói: “Thứ này hiệu quả rất nhanh.”
Thời Sơn Duyên ôm Yến Quân Tầm, hỏi: “Có thể để cho hắn nhớ ra không?”
“Tôi e là không,” Giác chuyển trở lại giọng nói của mình và trả lời trong khi lái xe, “Tôi không thể làm bất cứ điều gì, điều này phụ thuộc vào anh. Hai người quen thuộc nhau như vậy, hắn khẳng định đối với anh sẽ có cảm giác đã từng quen biết.”
Thời Sơn Duyên không cần cảm giác đã từng quen biết, hắn muốn hệ thống trả lại toàn bộ ký ức của Yến Quân Tầm. Anh bật màn hình phía sau ghế tựa lưng, và thấy hiển thị thời gian trên đó.
“Yến tiên sinh hôm nay đụng phải Trần Tú Liên, căn cứ vào suy đoán của tôi, hắn rất nhanh có thể phát hiện Trần Tú Liên chính là hung thủ trong vụ án. Nhưng tôi lo lắng hắn nhận ra rằng tất cả điều này là sự sắp xếp của chúng ta, sẽ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-han-san-thu/1661881/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.