Thôn Thành ở khu thương mại cũ của Khu Đình Bạc không có hệ thống giám sát, nơi rác được xếp chồng lên nhau, các tòa nhà bất hợp pháp rất nhiều. Vào ban đêm, một chiếc xe bánh kếp ở đầu hẻm được thắp sáng. Ông chủ đưa bánh kếp đóng gói cho khách và khách hàng đem tiền đặt ở thùng giấy của hắn.
Thiêu thân đập vào chụp đèn, phát ra âm thanh.
Thời Sơn Duyên xách bánh kếp vào con hẻm rất sâu. Bây giờ vẫn còn tháng bảy, ban đêm oi bức, hai bên nhà đều mở cửa sổ, còn có thể nghe thấy tiếng ngáy. Bầu trời không có ánh trăng, Thời Sơn Duyên vượt qua vũng nước chính xác, rẽ vào tòa nhà sắp sụp trong cùng và đi lên tầng hai.
Căn phòng rất nhỏ quay mặt về hướng Bắc trên tầng hai, chứa đầy thùng giấy. Yến Quân Tầm đang ngủ trên chiếc ghế sofa dán vào tường. Thời Sơn Duyên đóng cửa lại, quay người, thấy Yến Quân Tầm từ trong chăn ló đầu ra, mái tóc nhếch lên nhìn chằm chằm mình.
Thời Sơn Duyên giơ cao bánh kếp, ý bảo chính mình vô hại.
* * *
“Bọn họ đã tắt giám sát, ” Yến Quân Tầm cuộn tròn thân thể, “Tôi không nhìn thấy tình huống ở cục thanh tra.”
Cửa sổ của phòng này hướng rất tốt, tầm nhìn vừa lúc có thể xuyên qua các tòa nhà được xây dựng trong khu thương mại cũ và nhìn ra quang cảnh của hai con phố. Trong phòng chỉ có một chiếc TV kiểu cũ đã lỗi thời, hầu như không thể nhận được tin tức khu vực.
“Đó không phải rất tốt sao,” Thời Sơn Duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-han-san-thu/1661852/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.