Khương Liễm xách túi giấy tiến vào văn phòng, trong văn phòng có Yến Quân Tầm và Thời Sơn Duyên. Hắn chào hỏi Yến Quân Tầm và nhìn thấy Thời Sơn Duyên đang thưởng thức bông hồng ảo mà hắn nuôi trong tường kính.
“Nghe nói là giống mới ở Khu Quang Đồng,” Khương Liễm xoay ghế, ngồi xuống, “Nếu cậu thích, tôi có thể yêu cầu họ cho một chậu nữa.”
Thời Sơn Duyên chán nãn mà gõ tường kính, nói: “Tôi nuôi trong bồn cầu sao?”
“Nói cũng…… đúng.” Khương Liễm ho khan hai tiếng, chủ động bỏ qua đề tài này. Hắn nhìn về phía Yến Quân Tầm: “Tin tốt và tin xấu đều có.”
Yến Quân Tầm cắn que kẹo, nói: “Anh không tìm được người.”
“Đúng vậy,” Khương Liễm đem bức ảnh gia đình đặt trong túi để ngăn chạm vào đặt lên mặt bàn, “Bức ảnh này quả thật có dấu vân tay khác không phải chính Hoắc Khánh Quân, nhưng sau khi tìm kiếm cơ sở dữ liệu khu vực, không tìm được đối tượng tương ứng. Sau đó, chúng tôi so sánh hồ sơ xuất nhập của Tiểu Khu Phổ Lợi, cũng như dữ liệu nhân viên của các doanh nghiệp có liên quan, không ai phù hợp với nó. Trên thực tế, trước mắt không có chứng cứ có thể chứng minh đây là vân tay của hung thủ.”
Cơ sở dữ liệu cư trú của Khu Đình Bạc trong những năm gần đây dưới sự ủng hộ của cục Thanh tra mới bắt đầu thành lập, trước đây trong khu vực có rất nhiều nhà máy chế biến thép nhỏ, để không bị phát hiện sẽ né tránh nhập thông tin, vì vậy việc thu thập thông tin không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-han-san-thu/1661807/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.