Gian trá, giảo hoạt, hèn hạ,… Sau khi sự việc đó xảy ra, Trình Dư Nhạc lại thêm nhiều từ xấu xa để hình dung Âu Quan Lữ, cảm nhận về anh lại xuống thấp hơn trong quá khứ. 
Cho rằng cô buột miệng nói ‘đúng’ thì có nghĩa là đồng ý sao? Nghĩ hay lắm! 
Anh ta có phải hão huyền quá rồi không? Bởi vì cô sẽ không quấn anh, cô nhất định là người thích hợp nhất để diễn trò với anh? Làm ơn, hai người ở cùng nhau cũng không thể nhìn đối phương được quá ba phút, làm sao có thể giả trang thành người tình được? Huống hồ, cô không giỏi nói dối, nhất định sẽ bị lộ. 
Nhưng mà, năm triệu… Chỉ bằng tiền lương của cô, còn phải nuôi gia đình, còn bao nhiêu năm mới kiếm ra năm triệu? Một bữa cơm mất 70 tệ, nhà cô có ba người, ba bữa cơm đã mất tới 630 tệ, năm triệu là tiền ăn trong hai mươi năm đó! Cô ngồi nghĩ cả đêm về những con số không, tinh thần có chút không tập trung. 
Sau khi tan làm, cô mệt mỏi về nhà, vừa vào cửa,cha cô lập tức chào đón. 
“Nhạc Nhạc, sao con lại làm thêm giờ? Bọn họ thật là, ngày nào cũng làm thêm giờ, họ muốn nhân viên mệt chết sao?” 
“Công việc là như vậy, con chịu được, không mệt đâu.” 
“Con có muốn ăn khuya không? Ba đi nấu cho con. Con nhìn con xem, gầy như vậy, không có một chút thịt, ba đi nấu mì, chỉ năm phút đồng hồ thôi.” Cha Trình ân cần đi theo phía sau. 
“Không cần, con không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-han-chia-tay/1912159/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.