Mạt đông năm 2013.
Từ hôm Jin được cứu trở về khỏi bàn tay tử thần, mỗi lần Pi nhìn đến gương mặt thằng bạn mình, nét bi thương sầu muộn của ngày trước đã biến đâu mất.
Lại là một buồi chiều tĩnh lặng mùa đông.
Jin ngồi trên giường bệnh, không nói tiếng nào, mắt chỉ chăm chú nhìn cành cây khô cằn đung đưa trong gió ngoài cửa sổ. Vẻ bình tĩnh trên mặt hắn không khác gì bảy năm nay, nhưng lại có một nét nào đó rất lạ mà Pi không thể dùng ngôn từ chính xác để định nghĩa. Chuyện Jin tự tử đã được công ty dùng đủ mọi cách để ém nhẹm. Giới truyền thông và công chúng chỉ biết hắn vì bệnh nên phải nhập viện an dưỡng. Từ buổi lễ trao giải mà Jin không chút chần chừ, thổ lộ tâm tình cùng ngôi sao bóng chày đã qua đời nhiều năm, tính tới hiện tại, chớp mắt đã gần một năm. Ánh mắt cùng sự chú ý của mọi người đối với Jin không hề thuyên giảm; ngược lại, nó còn có phần cao hơn. Dù Jin chỉ như bao năm trước, ngày ngày ru rú trong nhà, cái thâm tình thẳng thắn và dũng khí thổ lộ kia đã được đa phần công chúng thừa nhận.
Bảy năm sau khi Kazuya rời bỏ nhân thế, mọi người bắt đầu lật mở lại mối tình trong thầm lặng của hai người năm xưa. Cùng lúc ấy, giới truyền thông báo chí tỏ vẻ vô cùng thích thú đối với bí mật này của hắn và Kazuya. Chỉ đáng tiếc, một trong hai đương sự trong câu chuyện ấy, người nhân chứng duy nhất còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian/2385587/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.