Nam Kiều đỗ xe ở trước cửa hiệu thuốc, cô đội mũ và đeo khẩu trang, xuống xe đi vào trong cửa hàng thuốc.
Một lát sau, cô cầm theo một túi thuốc đi ra.
“Đây là thuốc bôi ngoài da, một ngày bốn lần xoa lên chỗ bị thương.”
“Đây là thuốc uống, một ngày ba lần, em nhớ phải uống thuốc đúng giờ đấy.”
Nam Phong vui vẻ nhận lấy, ôm vào trong lòng.
“Em biết rồi, chị à, em sẽ uống thuốc đúng giờ.”
Nam Kiều lái xe đưa hai người đến gần nhà họ Đường, nói.
“Trước tiên em ở nhà Nguyên Nguyên tạm hai ngày đã.”
“Chị à, chị không ở cùng chúng em sao?”
“Chị sẽ sống ở trong nhà bà lão đó, hơn nữa chị còn cần phải thương lượng với luật sư chuyện mở phiên tòa nữa, làm xong việc sẽ đến tìm các em.” Nam Kiều nói như thật.
Bây giờ vụ án còn chưa tra ra được chân tướng, ở bên ngoài chẳng những bản thân không an toàn, còn sẽ liên lụy đến bọn họ.
Loading...
Tuy Nam Phong không nỡ để cô đi, nhưng cũng không quấn lấy.
“Vậy chị phải chăm sóc tốt cho chính mình đấy nhé, có việc gì thì gọi cho em.”
“Đúng rồi, sau khi vết thương của em đỡ hơn, em cầm số tiền này đi thuê một căn nhà trọ thích hợp, về sau chúng ta không được ở nhà họ Nam nữa.” Nam Kiều cười nói.
Sắc mặt Nam Phong ngưng trọng hỏi: “Nam Hồng Minh đang làm chuyện quái gì thế?”
“Ông ta muốn cắt đứt quan hệ cha con với chị, ngày mai đoán chừng trên báo sẽ đăng tin.” Nam Kiều bất đắc dĩ nói.
Nam Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-vi-em-ma-ngot-ngao/1794557/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.