Tuy bà cụ Hoắc cũng cảm thấy tò mò, nhưng nhìn thấy dáng vẻ cô không muốn nói, cho nên bà ấy cũng không hỏi nữa. 
“Cho dù là phương pháp gì, cháu đã cứu được Vân Tương, đối với nhà họ Hoắc mà nói, đây là một ân tình lớn.” 
“Thưa bà, khi cháu đến đây, bà đã nói, nếu như cháu có thể cứu được anh ấy, bà sẽ đồng ý tất cả mọi điều kiện của cháu.” Nam Kiều lẳng lặng nhìn về phía bà cụ Hoắc, sau đó hỏi ý kiến: “Hiện tại những lời này còn có hiệu lực không?” 
“Đương nhiên là có hiệu lực rồi, cháu có yêu cầu gì thì cứ việc nói.” Bà cụ Hoắc rất hào phóng. 
Cô đã cứu được Hoắc Vân Tương một mạng, cho dù cô có nói ra yêu cầu gì đều không quá đáng, chỉ cần nhà họ Hoắc có thể làm được, bọn họ sẽ dốc toàn lực. 
Nam Kiều sờ lên đầu của Bánh Bích Quy, đưa ra điều kiện của mình. 
“Chắc hẳn mọi người cũng biết cháu đang gặp phiền phức, vì thế yêu cầu của cháu chính là, mọi người giúp cháu điều tra rõ ràng chân tướng cái chết của Mạnh Yên, rửa sạch hiềm nghi trên người cháu, mặt khác… Giúp cháu hủy bỏ hợp đồng với công ty quản lý hiện tại.” 
Bà cụ Hoắc nhíu mày: “Chỉ những chuyện này thôi ư?” 
Nam Kiều suy nghĩ một lát, sau đó khẽ gật đầu. 
Loading... 
“Vâng, chỉ những chuyện này thôi.” 
Bà cụ Hoắc đến gần, cười hết sức từ ái. 
“Cháu có thể yêu cầu thêm những điều kiện khác, điều kiện như thế không đủ để biểu đạt lòng biết ơn của gia đình bà.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-vi-em-ma-ngot-ngao/1794544/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.