Khi ánh ban mai chiếu vào phòng hội nghị, Lâm Thiển đóng máy tính xách tay trước mặt, mệt mỏi đứng dậy.
Không chỉ một mình cô, bảy tám nhân viên trẻ tuổi ngồi quanh bàn họp, ai nấyviền mắt đỏ mọng, đầu tóc lòa xòa. Nhưng mọi người đều tỏ ra phấn khởi,sắc mặt rạng ngời.
Bởi vì hiện tại, nhãn hiệu “Khuynh Thành” chính là ngôi sao mới rực rỡ nhất trong ngành túi xách.
Đã năm ngày trôi qua kể từ lúc quảng cáo đầu tiên phát sóng, lượng tiêuthụ tăng đột biến, hiện trạng này có phần giống Vinda và Aito lúc mớitung ra thị trường.
Đằng sau sự thành công bao giờ cũng là quátrình gian khổ không kể xiết. Lâm Thiển không nhớ đã bao lâu cô chưa cómột giấc ngủ tử tế. Lúc này, đầu óc cô choáng váng, trước mắt đã mờ mịt. Nhờ tinh thần sôi sục, cô mới gắng gượng chủ trì xong cuộc họp phản hồi về tình hình tiêu thụ sáng nay.
Bây giờ, cô đã có thể dừng lại nghỉ ngơi rồi.
Những người có mặt ở đây ngày hôm nay đều là nhân viên nòng cốt đi theo cô từ Ái Đạt qua bên này. Vì vậy, Lâm Thiển không cần tỏ ra khách sáo. Cô thở dài một hơi: “Thắng lợi đã nằm trong tầm tay. Bây giờ chúng ta khôngcần bận tâm nhiều, lượng tiêu thụ chắc sẽ tiếp tục tăng trưởng thôi. Tôi cho mọi người về nghỉ ngơi cả ngày hôm nay. Ngày mai bắt đầu chuẩn bịphương án marketing tiếp theo.”
Câu nói hài hước nhưng cũng rất hăng hái, mọi người đều cười: “Vâng.”
Cô thư ký đứng dậy, cất giọng đầy quan tâm: “Giám đốc Lâm, chị mau đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tuoi-dep-cua-anh-va-em/1222531/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.