Một tháng sau.
Ngày mai là ba mươi Tết, tòa văn phòng tràn ngập không khí vui vẻ rộn ràng.Lâm Thiển mặc bộ đồ công sở, đi giày cao gót, tới Trung tâm phục vụkhách hàng trước. Tất cả vẫn bình thường, đơn đặt hàng tăng ổn định, côphát biểu mấy câu khen ngợi và khích lệ nhân viên mới hài lòng rời đi.
Đích đến tiếp theo của Lâm Thiển là bộ phận quản lý thông tin. Nơi này không phải do cô phụ trách, nhưng là bộ phận trọng tâm của công ty, có liênquan mật thiết đến công việc của cô. Trò chuyện vài câu với giám đốc bộphận, Lâm Thiển kết thúc bằng lời chúc năm mới rồi quay về văn phòng ởtầng ba.
Bây giờ đã hết giờ làm, ngày mai bắt đầu kỳ nghỉ dài,nhưng ngoài hành lang vẫn đầy nhân viên đi lại. Nhìn thấy Lâm Thiển, họđều mỉm cười chào hỏi: “Giám đốc Lâm!”, “Giám đốc Lâm! Chúc mừng nămmới!”
Lâm Thiển gật đầu với bọn họ. Cảm giác làm lãnh đạo thậttuyệt, cô như cá gặp nước. Phải công nhận người chọn cô vào vị trí nàycó con mắt tinh tường.
Cây cối ngoài cửa sổ đã nhú chồi non, thời tiết không còn giá lạnh như giữa mùa đông. Lâm Thiển ngắm cảnh sắc bênngoài, trong lòng có chút cảm khái.
Kể từ hôm nhận được văn bảnbổ nhiệm, cô chuyển trọng tâm công việc sang chuẩn bị thành lập công tymới Vinda. Dần dần, cô cũng biết một số nội tình, ví dụ trước khi tiếpquản Ái Đạt, Lệ Trí Thành đưa ra yêu cầu với bố, anh sẽ dùng 10% cổ phần Ái Đạt để đổi lấy quyền sở hữu nhãn hiệu con Vinda. Lúc bấy giờ, chứngkiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tuoi-dep-cua-anh-va-em/1222502/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.