Khi nghe câu hồi đáp “ý kiến của lãnh đạo” từ giám đốc bộ phận nhân sự, Lâm Thiển cảm thấy khá bất ngờ. 
Ngoài bất ngờ, cô cũng hơi cảm động. Bởi vì lời nói của đối phương rất chânthành: “Lâm tiểu thư, một khi đã cung cấp cho cô công việc này, Ái Đạtchúng tôi sẽ không vì công ty tạm thời gặp khó khăn mà nuốt lời. Nếu côquyết định ở lại, mức lương và cấp bậc sẽ không thay đổi. Còn về chức vụ cụ thể, cần đợi khi nào CEO nhậm chức mới có thể xác định. Nếu cô không muốn ở lại công ty, chúng tôi cũng chúc cô tìm được công việc lý tưởnghơn.” 
Trong lúc giám đốc bộ phận nhân sự rời phòng đi tìmlãnh đạo, Lâm Thiển đã dùng điện thoại di động lên mạng tra mọi tin tứcliên quan đến Ái Đạt. Vì vậy cô ngẫm nghĩ vài giây, thành khẩn trả lời:“Cám ơn chị, tôi sẽ cân nhắc, ngày mai trả lời chị sau.” 
Rờikhỏi Ái Đạt vẫn chưa đến mười hai giờ trưa, Lâm Thiển đi bộ về nhà, ăncơm bụi ở quán cơm nhỏ trước cổng khu chung cư. Sau đó cô lên nhà, mởcửa sổ và bật nhạc. Cô đi ra ngoài ban công gọi điện cho Lâm Mạc Thần. 
Bên Mỹ bây giờ là lúc thành phố mới lên đèn. Giọng nói trầm thấp của LâmMạc Thần phảng phất mang một vẻ biếng nhác đặc biệt của vùng Manhattanvang lên ở đầu kia điện thoại: “Cuộc điện thoại của em đến muộn hơn sựtưởng tượng của anh.” 
Lâm Thiển ủ rũ: “Hóa ra anh biết từ lâu rồi.” 
Tình hình gần đây của Ái Đạt rầm rộ trên phương tiện thông đại chúng. Ngườianh trai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tuoi-dep-cua-anh-va-em/1222491/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.