Sau khi về đến nhà, Nhâm Nhiễm đứng trước cửa sổ phòngngủ trên tầng 28 nhìn xuống, lúc này đã là nửa đêm, nền trời tối sầm, nhữngbông tuyết lặng lẽ bay giữa không trung, thành phố dưới chân được khoác mộtchiếc áo trắng, tạo ra một cảnh tượng yên bình hoàn toàn không giống với ngàythường. Xa xa gần gần, trước mắt đều là một màn trắng toát, tuyết mỗi lúc mộtdày, dường như mãi mãi không bao giờ dừng lại. Trên đường vắng bóng xe cộ, ánhđèn đường leo lét, lác đác có mấy người đi bộ tay cầm ô bước đi rất khó khăn.
Thờỉ tiết này dĩ nhiên là rất thích hợp lên giườngsớm, trùm chăn đọc sách, sau đó ngủ ngon lành. Nhưng Nhâm Nhiễm không hề cảmthấy buồn ngủ, cuộc nói chuyện với Hạ Tịnh Nghi ban nãy vẫn ám ảnh trong đầucô.
"Lâu lắm rồi không được gặp chị, sao chị lại ởđây?"
Cô bình thản đáp: "Đến đây ăn cơm với bạn".
Cầu trả lời tỏ ý né tránh này đã khiến Hạ Tịnh Nghinhìn cô một lượt từ đầu đến chân với vẻ khó hiểu. Cô không để tâm đến ánh mắtcủa cô ta, mà hỏi: "Hạ Tịnh Nghi, chị đi công tác à?"
"Tháng 9 năm ngoái, đột nhiên tổng giám đốc Trầnquyết đinh tiến quần vào các tỉnh miền Trung, kế hoạch đầu tư mà em nộp lên đãđược anh ấy duyệt, chính vì thế đã cử em đến đầy để phụ trách dự án ở đây”.
"Chúc mừng chị".
"Cảm ơn chị. Em nghĩ chắc tổng giám đốc Trầnkhông biết chị đang ở Hán Giang đâu".
"Tôi ở đâu không liên quan gì đến anh ấy".
Hạ Tịnh Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-troi-mai/1966408/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.