Tối hôm nay, Nhâm Nhiễm lại đến Hậu Hải. Sức mạnh củathói quen lớn như vậy, bất kể là tạo được thói quen với một người hay một địađiểm, có một số hành động gần như đã trở thành hành vi vô thức làm mà không cầnsuy nghĩ gì.
Đêm hè ở Hậu Hải, những chiếc thuyền nhỏ treo đèn lồngđỏ dập dềnh trên mặt hồ, thấp thoáng đâu đây có tiếng nhạc réo rắt vọng lại,mang theo bầu không khí ồn ào náo nhiệt của hồng trần.
Hơn nửa năm qua, hoạt động kinh doanh của quán bar VânThượng không được tốt lắm nhưng vẫn duy trì, không như các quán bar khác, cáchmột thời gian không đến thì đã thay tên khác, cũng chính vì lẽ đó, nơi đây đãtrở thành điểm đến duy nhất của Nhâm Nhiễm ở Hậu Hải.
Lần nào cô đến, chỗ ngồi gần cửa sổ đó cũng được giữcho cô. Cô vừa ngồi xuống, không đợi cô lên tiếng, nhân viên phục vụ đã đemrượu vang đến.
Cô ra nhà vệ sinh, lúc đi ra lại nghe thấy có hai nhânviên phục vụ thầm thì bình luận về cô ở đầu bên kia lối đi: "Cô gái suốtngày ngồi ở bàn số 6 lạ thật".
"Suỵt - đừng nói linh tính. Nếu cô ấy không đến,không có người bỏ một số tiền lớn cho ông chủ mình duy trì việc kinh doanh thìquán này đã sập tiệm từ lâu rồi. Cô ấy là bà chủ tạo công ăn việc làm cho bọnmình đấy".
Cô không quan tâm đến việc phải làm một vị khách lậpdị trong mắt người khác, cũng không muốn làm cho hai nhân viên phục vụ đó phảisợ mà chỉ lặng lẽ đứng nguyên tại chỗ, đợi cho họ sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-troi-mai/103203/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.