Năm đó, nhà họ Đường tổ chức tiệc sinh nhật 3 tuổi cho bé Nguyệt, mời kha khá người tới tham dự. Một phần cũng vì mở rộng mối quan hệ, một phần có lẽ vì muốn tìm cho Nguyệt vài đứa nhóc bầu bạn cùng.
Nguyệt là chị gái lớn trong nhà. Em từ nhỏ đã rất ngoan, hiểu chuyện. Không có bạn bè chơi cùng, em sẽ lôi bài tập ra làm, hoặc ngồi đánh đàn.
Dần dần, càng lớn em càng được nhiều người quý mến bởi dáng vẻ lanh lợi, hoạt bát lại vô cùng đáng yêu. Một câu em thốt lên đã làm trái tim người ta mềm nhũn, lập tức đầu hàng. Dù đang tức giận tới đâu cũng có thể vì em mà hạ ngọn lửa xuống.
Ấn tượng của bà khắc sâu khi thấy cảnh đứa nhóc này bảo vệ Nguyệt lúc Nguyệt bị người em họ bắt nạt.
Nguyệt ngoan hiền, em vì nghĩ cho cha mẹ nên lẳng lặng chịu đựng, chẳng nói gì cả. Chỉ có bà trong lúc chồng tiếp khách, bà một bên tâm sự với mấy người hàng xóm xung quanh khu, một bên trông chừng Nguyệt.
Cô nhóc họ hàng kia là con gái đầu lòng của nhà chú ba. Họ nuông chiều tới mức con bé vô cùng là đanh đá, chuyên gia ức hiếp người khác.
Bà nhiều lần bảo chồng, chồng bà là trưởng tộc, nên chỉ có thể dùng dĩ hòa vi quý làm đầu. Bà không ngờ được nhìn thấy màn "anh hùng bảo vệ mỹ nhân" từ một cậu nhóc chỉ vài tuổi đầu.
Bẵng đi vài năm trôi qua. Nhà gần nhau ấy thế mà chẳng thể thấy nhau mấy khi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578556/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.