"Hiểu Tinh, đừng đứng đó nữa. Lại đây luyện tập."
Hồi thần lại, cô đi về phía cái xà đã được dựng sẵn. Nhìn cái thanh ngang đặt ở tầm 1m cô hết hồn. Cao vậy à? Ông thầy kia sao yêu cầu biến thái vậy.
"Hiểu Tinh. Mình là Tô Tình. Rất vui được cùng chung nhóm với bạn."
"Nãy quên chưa cám ơn cậu đã nhắc nhở. Hợp tác vui vẻ nhé."
Tinh Nguyệt vỗ vỗ vai cô gái, thấp tiếng cười.
"Đã vào đây rồi đừng khách sáo vậy. Cậu biết nhảy cao chứ?"
"Cái này mình biết. Hồi cao nhị mình có thi qua một lần ở giải đấu thể thao trường."
Phó Hoành và Thẩm Khang gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Mắt nhìn của bọn hắn vẫn luôn chuẩn như vậy. Nhìn là biết cô gái này có bản lĩnh, sẽ không để đồng đội phải lo lắng nhiều.
Nhưng còn tổ tông kia. Nếu hắn nhớ không sai thì em biết nhảy cao. Cũng từng tham gia thi đấu, nhưng rồi bị thương nên từ bỏ.
"Tinh Nguyệt, cậu nhảy được chứ?"
"Nhảy được. Yên tâm."
Phó Hoành nhìn em rồi mỉm cười. Không nhảy được cũng chẳng sao, có hắn đây.
"Vậy tôi và Khang sẽ nhảy mẫu trước, các cậu ai chưa biết thì học theo."
Ba cô gái đồng thời gật đầu, hướng mắt lên nhìn hai chàng trai trổ tài. Bước chân nhẹ nhàng, đáp đất. Nhìn anh nhảy cô cảm giác như anh đang biểu diễn trên nền bằng phẳng chẳng có gì cản trở chứ không phải là nhảy cao.
Tài thật. Ngay cả nhảy cao cũng có thể tạo ra thần thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578551/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.