Thẩm Khang đang muốn đánh người thì bất chợt nghe tiếng nói ngọt ngào của một cô gái.
"Để các cậu đợi lâu rồi."
"Tinh Nguyệt, hai người đã đi đâu?"
Hiểu Tinh ngượng ngùng đứng phía sau Tinh Nguyệt, ngăn chặn ánh nhìn của ai đó thăm dò.
"Chuyện của con gái. Cậu hỏi làm gì."
"Được rồi, đi bơi thôi."
Phó Hoành cùng Thẩm Khang dù rất tò mò nhưng thấy biểu hiện của Tinh Nguyệt liền chẳng dám truy tới cùng.
"Mấy cậu bơi đi. Mình không biết bơi."
Cô tính để hè này đi học bơi nhưng còn chưa kịp đợi tới hè đã bị nhóm người rủ đi bơi. Không biết bơi cô chẳng dám xuống nước.
Chứng sợ nước dường như cũng là một căn bệnh tâm lý của anh em nhà cô. Anh trai cô cái gì cũng tài giỏi chỉ duy nhất có một thứ có đánh chết anh ấy cũng sẽ không làm.
Bơi lội. Cũng bởi sự liên lụy từ cái đó mà mấy môn thể thao anh trai cô cũng chẳng hứng thú. Thứ duy nhất ổng nghiện là chơi liên minh huyền thoại. Bao năm trời vẫn chẳng chán. Cô chỉ nhìn thôi đã thấy chẳng thú vị. Anh cô lại nhiều lần trốn học đi chơi để mẹ bắt tại trận.
Những năm tháng tuổi thơ cô ngoài việc gắn liền với việc học tập còn là cảnh mẹ đánh anh trai. Đau lòng lắm nhưng cô chẳng dám cản lại. Bởi anh ấy là người làm sai trong mắt ba mẹ cô.
Có thể với anh ấy, việc chơi game đó chẳng có gì lớn lao. Bởi anh cô có trí thông minh, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578547/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.