Không có bữa tiệc nào không tàn, cuộc vui nào rồi cũng phải chia tay. Mọi người dần đứng lên rời đi, về với ngôi nhà ấm áp.
Thẩm Khang đi ra cửa, gương mặt vẫn tỉnh như thường. Người này uống hết 4 lon rồi vẫn chẳng bị ảnh hưởng gì. Phó Hoành cũng làm 6 lon. Toàn thứ dữ không.
Thẩm Khang lắc lư đi tới trước mặt của Hiểu Tinh dặn dò.
"Về nhớ nghỉ ngơi, xoa chút thuốc xịt tôi đưa cậu lần trước. Không mai sẽ đau cơ đó."
"Mình nhớ rồi, cậu đi về cẩn thận."
Thẩm Khang gật gật, cầm chìa khóa ra xe lái về nhà. Lần đầu uống bia, lại chơi hẳn 3 lon, chếnh choáng nhẹ cũng là điều khó tránh khỏi.
Phó Hoành tạm biệt nhóm người rồi đuổi theo tên kia. Hai tên ngốc cứ thế về trước mà quên mất Tinh Nguyệt cũng cùng đường với họ.
"Tinh Nguyệt, cậu đi đi. Trông chừng hai tên đó, coi chừng xảy ra chuyện."
"Được. Mình về trước, các cậu cũng về đi nhé."
Tô Tình gật nhẹ, phất phất tay ra hiệu đi đi. Tinh Nguyệt đi rồi, Hiểu Tinh cũng dắt xe ra, hướng cô bạn cất tiếng gọi.
"Tôi về trước, cậu ở lại đợi xe tới đón nhé."
Hiểu Tinh vừa dứt lời, xe BMW đời mới đã xuất hiện đậu ngay cạnh bên. Tô Tình bảo cô đi về đi rồi cũng leo lên xe ngồi vào.
Sáng ngày hôm sau, Thẩm Khang thức giấc, cảm giác cái đầu hơi choáng. Là dư âm của mấy lon bia ngày hôm qua sao?
Vốn sáng đã uống, tính về ngủ lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578534/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.