Hết một ván, nhờ có sự hướng dẫn mưu ma chước quỷ của Thảm Khang mà cô thắng được không ít tiền. Ván bài lại tiếp tục.
Bài được chia ra, lần này không may mắn đến vậy nữa. Bài khá xấu, chỉ có duy nhất con heo bích là coi như tạm ổn. Thẩm Khang nhìn bài của Hiểu Tinh cảm thấy đường này khó đi đây. Nhưng may sao vẫn chưa đến nỗi thua sạch, về thứ ba sau Phó Hoành cùng Tinh Nguyệt.
Đám người chơi vui vẻ với nhau, tiền cứ tăng rồi lại giảm y như giá cổ phiếu, biến động không ngừng nghỉ. Tới khi tổng kết số tiền có được, Hiểu Tinh vẫn là lỗ nhiều hơn lời. Số của cô xem ra đã dùng hết may mắn vào việc làm cho anh cười hôm nay rồi.
Không sao. Thua keo này bày keo khác, lần sau lại chơi tiếp. Tan tiệc cũng gần 9h, trời chẳng còn sớm. Khi tới mặt trời còn chưa lặn hẳn, khi ra về trăng đã lên cao. Vầng trăng tròn vành vạnh tỏa sáng một vùng thành phố.
Cô tính đi bắt xe về lại bị Thẩm Khang kéo lại, bảo lên xe anh chở về nhà. Đây chẳng phải lần đầu ngồi xe nhà anh, nhưng cảm giác khác hẳn lần trước. Tâm trí cô toàn bóng hình của anh, càng ngày càng khắc cốt ghi tâm hơn.
Nếu có một ngày anh biến mất khỏi tầm mắt của cô, không biết cô sẽ thế nào đây. Thật chẳng dám tưởng tượng.
"Mệt thì ngủ lát đi, tới nơi tôi gọi cậu."
Cô lắc đầu nhưng rồi chỉ lát sau khi anh nghiêng đầu nhìn xuống phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578515/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.