Thời gian trôi qua vùn vụt. Chẳng bao lâu đã tới tháng 10. Cái thời điểm lạnh giá của năm. Nhưng Hiểu Tinh không cảm thấy thân thể lạnh mà trái tim lạnh hơn vạn lần.
Trái tim mỗi người đều làm từ máu thịt, sao có thể không đau khi nghe được tin người mình yêu đã có người khác?
Hiểu Tinh nghe người khác kể lại rằng Thẩm Khang hiện đang quen cô gái cùng tuổi học chung trường y. Họ bảo cô rằng chung ngành, chung quan điểm sẽ dễ thấu hiểu cho nhau hơn.
Câu nói này như vả thẳng mặt cô vậy. Ý là cô chưa từng hiểu anh sao?
Một câu nói của họ đã làm cho cô tỉnh. Đúng là cô không hiểu anh. Anh chưa từng mở lòng quá nhiều với cô, những phút giây bên nhau đa phần chỉ trong thoáng chốc rồi lại mất đi.
Bởi anh là người ngành y, anh quá đỗi bận rộn. Còn cô rảnh hơn anh nhiều.
Tủi thân của cô ai sẽ hiểu, điều cô muốn làm cho anh ai sẽ biết?
Không. Cô không cần thể hiện cho ai thấy cả. Chỉ cần anh vui vẻ, hạnh phúc cô nguyện ý lùi về sau.
"Hiểu Tinh, cậu có đang nghe mình nói không?"
"À ừ. Có. Cậu nói đi."
Cô bạn Tô Tình vừa biết được tin Thẩm Khang đang quen người mới ngay lập tức gọi tới cho cô. Cả hai đang trò chuyện nhưng tâm trí cô lại ngẩn ngơ đâu đâu.
"Tô Tình, mình chỉ là hơi khó chịu chút thôi. Không sao."
"Cậu lại thế rồi. Miệng bảo ổn nhưng lại trốn góc nào đó khóc thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578479/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.