Tinh Nguyệt thở dốc liên tục bên tai hắn. Người đàn ông này lưu manh quá, cái gì em cũng thắng, chỉ riêng chuyện này em chơi không lại độ vô lại của hắn. Úp mặt vào ngực người yêu, nhỏ giọng phản kháng.
"Hừm...hừm...sao anh có thể hôn giỏi thế chứ?"
Phó Hoành nghe câu hỏi của cô gái nằm trong lồng ngực, bật cười.
"Nguyệt Nguyệt, em có muốn thử xem anh còn giỏi trong chuyện gì nữa không?"
Tinh Nguyệt lắc đầu, "Không chơi nữa. Em buồn ngủ rồi.". Đam Mỹ H Văn
Phó Hoành bó tay với em, trêu chọc hắn xong, liền ngoảnh mặt bỏ đi không nhận người nữa. Nhìn lên đồng hồ trên góc tường trong căn phòng, hắn thấy cũng không còn sớm, đành dỗ em đi ngủ.
Người ngủ rồi hắn mới mở laptop lên xử lý công việc. Một tin nhắn nhảy ra.
Khang: "Chuyện bên quán bar tao xử lý xong rồi. Yên tâm nhé."
Gõ dòng chữ trả lời. Một chữ "Ừ" ngắn gọn. Hắn tiếp tục đọc tài liệu để làm báo cáo khoa học.
Ngoài việc tham dự hội nghị y học quốc tế, hắn cùng Thẩm Khang và mấy người còn lại đang chuẩn bị cho bài báo cáo khoa học về một đề tài khá khó nhằn mà chưa một ai tìm ra giải pháp.
Vào một ngày đẹp trời nọ, những dải mây trắng mỏng, mềm mại nằm vắt ngang ôm ấp đỉnh núi. Người người đều vui vẻ tấp nập trên các con đường, chỉ riêng có người con gái nào đó cực kỳ không vui.
Cô nằm lăn lộn trên chiếc giường phàn nàn với cô bạn thân.
"Đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578446/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.