Đám lính ra sức chạy bộ mệt nhọc thở liên tục còn hai chỉ huy, phó chỉ huy lại thong thả ở bên cạnh bạn gái trò chuyện. Họ nhìn mà hận không thể hóa thành hai người con gái đó. Quá sướng. Được cưng chiều, được ôm ấp, vuốt ve.
"Phó Hoành, lần dã ngoại này có 6 đại đội tất cả phải không?" Thẩm Khang nhìn cô gái nhỏ ăn vặt, cong mắt cười vui vẻ, hỏi thằng bạn ngồi cạnh bên.
"Đúng vậy. 3 đại đội của quân khu 4. Có vài tên chướng mắt bọn mình lâu rồi, lần này phải hết sức chú ý. Đặc biệt không để hai bảo bối này gặp chuyện gì được. Không bố mẹ cạo đầu", Phó Hoành nhìn ra xa, bày vẻ đã quen rồi.
"Tao với mày ra rìa rồi, ba mẹ bọn mình giờ chỉ yêu thương hai tiểu tổ tông này."
Thẩm Khang thở dài. Quá khác biệt. Anh thật khổ. Nhưng chỉ cần cô vui vẻ, anh bị ghét bỏ bao nhiêu cũng được. Anh lấy khăn lau miệng cho con mèo nhỏ lem luốc.
"Em ăn từ từ thôi, còn nhiều lắm."
Hiểu Tinh gật gật, bóc miếng quýt đưa miệng anh, "Nếm thử đi anh, ngọt lắm."
Phó Hoành không nhìn nổi nữa đi tìm Tinh Nguyệt bồi dưỡng tình cảm. Em mới ở đây đi đâu rồi ta?
Tinh Nguyệt lúc này đang trò chuyện vui vẻ cùng người chỉ huy bên đội 4. Hình ảnh đó đập vào mắt hắn, máu huyết khó chịu nổi lên.
Tên kia nói gì mà em vui vậy? Hắn cũng muốn cùng em vui vẻ như thế. Bước chân sải dài tiến lại, vòng tay ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578425/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.