Khi Minh Khôi nói như vậy Hạ Băng suy nghĩ một lúc lâu, cô có nên thử mở lòng ra và tin tưởng anh một lần hay không?
Cô không phải sắc đá với những việc làm của Minh Khôi, cô cũng cảm động trước sự dịu dàng và quan tâm của anh, cúi cùng Hạ Băng mỉm cười hỏi:
-Những lời anh nói em có thể tin được không? Rồi đến một lúc nào đó anh gặp người con gái anh yêu, anh sẽ lại tổn thương em....ưm...
Lời cô nói còn chưa hết Minh Khôi đã cúi xuống hôn cô thật xâu, anh ngậm lấy môi cô nhẹ nhàng rồi từ từ tiến vào bên trong, khám phá đến một lúc sau khi cô không chịu nổi nữa anh mới buông ra nói:
-Em hãy tin anh và cho anh cơ hội để bù đắp lại cho em được không? Suốt mười mấy năm qua anh đã quá ngu ngốc rồi, hiện tại và mãi mãi sao này anh sẽ không để mất em một lần nào nữa hết.
Minh Khôi dịu dàng nhìn thẳng vào mắt Hạ Băng, bằng tất cả sự chân thành anh nói:
-Anh yêu em, Hạ Băng có thể cho anh một cơ hội để sửa chữa những sai lầm, mà trước đây anh đã vô tình làm em tổn thương, được không em?
Nghe anh nói mà nước mắt cô không thể kìm chế được, cô đợi câu nói này của anh từ rất lâu rồi từ kiếp trước, cho đến mãi bây giờ cô mới nghe được Hạ Băng gật đầu trả lời:
-Em đồng ý, em sẽ thử tin tưởng anh lần này.
Nghe cô nói như vậy Minh Khôi vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-tro-lai-em-se-khong-yeu-anh/3726451/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.