Hôm nay là một ngày đẹp trời Vương Ý Vân và Lâm Hiểu Phong quyết định sẽ cho Mẫn Nhi đi cắm trại. Ngay từ vài hôm trước cô bé đã nằng nặc đòi bố mẹ phải dẫn đi ra ngoài. Lúc đầu khi thấy con cứ đòi đi chơi khác hẵng với dáng vẻ của con bé hằng ngày Lâm Hiểu Phong và Vương Ý Vân cũng cảm thấy rất lạ nên quyết định làm rõ.
Tối hôm qua trước khi đi ngủ Vương Ý Vân vẫn như thường ngày thay đồ ngủ rồi bế Mẫn Nhi lên giường. Khác với mọi hôm Mẫn Nhi không đòi đọc truyện hay đòi mẹ hát cho nghe mà thay vào đó là nằm yên rất ngoan ngoãn. Ban đầu Vương Ý Vân cũng không để ý, cô bắt chiếc ghế ngồi xuống bên cạnh giường rồi đưa ra lần lượt từng quyển sách bảo:
- Mẫn Nhi, hôm nay con muốn nghe mẹ đọc truyện gì nào?
Mẫn Nhi nằm trên giường vẫn tròn xoe mắt nhìn Vương Ý Vân mà không mảy may quan tâm chút gì đến sách vở. Thấy con gái có biểu hiện lạ Vương Ý Vân khẽ cau mày, cô cúi xuống gần Mẫn Nhi rồi nhẹ nhàng cất giọng hỏi:
- Mẫn Nhi sao thế? Con không vui hay không khỏe chỗ nào à? Hay ở đây không có truyện con thích?
Mẫn Nhi nghe mẹ hỏi thì nhẹ lắc đầu, chỉ thấy cô bé mím môi cúi gầm mặt xuống. Nhìn con như vậy Vương Ý Vân liền biết chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, cô nhít lại gần con gái mình rồi khẽ vuốt tóc Mẫn Nhi hỏi:
- Con gái, con sao thế? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3447102/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.